Đêm hôm qua, bọn họ đã giằng co bao lâu mà nàng mới bủn rủn vô lực như vậy.
Một số hình ảnh rời rạc hiện lên trong đầu nàng. Khương Minh Nguyệt đưa tay chạm vào đôi môi vẫn còn đỏ và sưng tấy của nàng, khuôn mặt nàng dần dần đỏ lên.
Nàng chỉ uống say, cũng không bị mất trí nhớ. Nàng có thể nhớ được phần nào những gì đã xảy ra đêm qua. Nàng thật sự rất xấu hổ chết người.
Khương Minh Nguyệt còn chưa kịp bình tĩnh lại, bỗng nhiên có tiếng bước chân quen thuộc truyền đến. Nàng nghiêng đầu lại liền thấy Tạ Uyên đang cẩn thận mở cửa bước vào.
Hai người nhìn nhau, Tạ Uyên nhìn thê tử mình đang đỏ mặt, trong mắt hơi lóe lên, giọng nói ấm áp hỏi: “Nàng có thấy đói bụng không? Có khó chịu ở đâu không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây