Bà đỡ trượng phu mình cũng hơi say rồi nói với nữ tế: “Con mau đưa Minh Nguyệt về phòng đi! Trong bếp có canh giải rượu.”
“Dạ được!”
Tạ Uyên trực tiếp bế thê tử trở về phòng.
Trong phòng ngủ, Tạ Uyên đặt thê tử xuống, nhìn thấy đôi má trắng như tuyết của nàng ửng hồng nhè nhẹ, môi ẩm ướt như cánh hoa phủ sương, hắn không nhịn được hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, nói: “Nàng trước ngồi dậy một chút, ta đi lấy canh giải rượu, một lát sẽ trở về.”
Khương Minh Nguyệt nắm lấy tay áo nam nhân: “Bồ Đào và Đoàn Tử đâu?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây