Tạ Uyên quay người nhìn hai mẫu nữ, mỉm cười, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt: “Đẹp lắm sao?”
Bồ Đào quay đầu sang một bên, nằm gọn trong lòng mẫu thân, để lại một mình mẫu thân ứng phó với cha.
Khương Minh Nguyệt có ham muốn sống mãnh liệt, lắc đầu như trống bỏi.
“Lần đầu tiên nhìn thấy người Thủy Man nên thấy hơi lạ, trong mắt ta, đương nhiên là tướng công đẹp nhất rồi.” Nói rồi, nàng cười lấy lòng với Tạ Uyên.
Tạ Uyên cúi đầu nhìn thê tử đang tươi cười chân thành, chậm rãi nói: “Cẩn thận nhìn đường, đừng để ngã.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây