Tạ Uyên là trụ cột trong nhà, một tay nắm chặt bè tre, tay kia ôm ba người vào lòng.
Dây thừng được nới lỏng, bè tre dưới tác động của dòng nước chảy xiết, lập tức lao vun vút về phía trước. Khương Minh Nguyệt đã có chuẩn bị sẵn, cơ thể theo đà nghiêng về phía, đồng thời không quên nhắc nhở Tạ Uyên.
Vì Tạ Uyên cũng đã có chuẩn bị từ trước, hai người lại ôm chặt Đoàn Tử và Bồ Đào nhỏ, nên cũng không bị ngã.
Một lúc sau, Khương Minh Nguyệt thấy Tạ Uyên đã thích ứng được với tốc độ này, liền cúi đầu nhìn hai đứa nhỏ trong lòng mình.
“Sợ không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây