Mặc dù Tạ Uyên là người ăn cuối cùng nhưng hắn rất vui, không chỉ bởi vì con gái đưa cho hắn ăn mà còn vì con gái có những quy tắc riêng về cách cư xử, biết trước sau.
“Khi ăn thịt, trước tiên nên kiểm tra xem trước mặt có ai không, phải cẩn thận không để người khác đụng phải, nếu để một cây tăm đâm vào miệng hoặc cổ họng sẽ rất nguy hiểm.” Tuy chuyện này có thể ít khi nào xảy ra, nhưng lão cha Tạ Uyên vẫn không chịu nổi mà dặn dò.
Tề Vịnh Tư ôm Đoàn Tử trong tay, nhìn Tạ Uyên đang đi phía trước, trong lòng cảm thấy có chút xúc động. Đối với phương diện chăm sóc trẻ con, hắn ta và sư phụ kém xa tỷ phu của mình, vẫn là tỷ phu hắn ta tỉ mỉ nhất.
Khi bọn người Tạ Uyên trở về nhà thì trời đã tối hoàn toàn.
Khương Minh Nguyệt nhìn thấy con trai vừa đặt chân xuống đất liền kêu lên khát nước, nàng rót một ly nước ô mai chua chua đưa cho cậu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây