Khương Minh Nguyệt gật đầu, nhắc nhở cha nàng vài câu.
“Cha, chúng ta có thể chiêu mộ một ít người làm thuê của nước Man, cũng có thể cùng bọn họ kết thông gia.”
Khương Văn liếc mắt nhìn ra ngoài, nhỏ giọng nói: “Trước đây Tiểu Uyên đã nhắc nhở ta, trong lòng a Đa nắm chắc.”
Ông dừng lại, nhỏ giọng nói: “Lý do lần này nương con không quay lại là vì trên đảo Cá Trích có rất nhiều chuyện xảy ra, bà ấy thực sự không thể đi được. Hơn nữa, mấy ngày trước, khi đám người nương con trên đảo ra khơi đánh cá, bọn họ đã cứu được một cô gái nước Man, con bé bị thương rất nặng, nương con phải đích thân chăm sóc.”
Khương Minh Nguyệt nghe xong liền có hứng thú.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây