Trong phòng tắm, lúc Khương Minh Nguyệt đang lau tóc, thấy Tạ Uyên bước vào, thì đứng dậy bưng trà vừa mới pha xong đến trước mặt hắn.
“Bồ Đào và Đoàn Tử ngủ rồi à?”
Tạ Uyên nắm lấy bàn tay mà thê tử đưa chén trà qua, “Ừm” một tiếng, hắn để. Trà sang một bên, nhẹ nhàng kéo thê tử ngồi vào trong lòng mình, nghịch nghịch bàn tay nhỏ của nàng.
Tay của Khương Minh Nguyệt vẫn mềm mại và mịn màng như lúc trước, cũng có lẽ là do vừa mới tắm xong, có mang theo chút hơi lạnh, sờ vào giống như một miếng ngọc thạch thượng hạng, rất dễ chịu.
“Chuyến này dẫn theo hai hài tử, vất vả lắm nhỉ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây