May mắn thay, cả Bồ Đào và Đoàn Tử đều rất ngoan ngoãn, gần như chưa bao giờ khóc lần nào, hơn nữa chúng còn thông minh, hiểu chuyện, vậy nên mỗi khi đi ra ngoài đệ đệ của nàng đều dẫn chúng đi cùng.
“Băng trên đường vẫn còn chưa tan hết, nhớ đi chậm một chút.”
“Dạ vâng!”
Sau khi ba người họ rời đi, Khương Minh Nguyệt mới quay người đi vào phòng bếp làm chè trôi nước cùng với tam thẩm và Bình Quả.
Hôm nay có rất nhiều người nên họ cần làm thêm nhiều chè trôi nước, hơn nữa Khương Minh Nguyệt cũng muốn gửi một ít cho Lục tỷ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây