“Đã là người nhà thì không cần phải khách sáo như vậy, ngồi đi!”
Sau khi hai người lần lượt ngồi xuống, Khương Minh Hoằng mới nói thẳng vào vấn đề: “Lục tỷ phu, hôm nay ta tới đây chủ yếu là để hỏi thăm chuyện ở phủ Nguyên Giang, bởi vì đã lâu rồi mà chưa nhận được tin của tỷ phu, cho nên ta và tỷ tỷ có chút lo lắng.”
Tình thế của phủ Nguyên Giang bên đó quả thực có chút căng thẳng, cho nên bọn họ lo lắng cũng là chuyện bình thường. Thế nên Lại An trước tiên đem những gì mình biết mà nói lại cho Khương Minh Hoằng nghe một lượt, sau đó lại nói: “Vì hiện tại đang là Tết Nguyên đán, lại thêm thời tiết lạnh, cho nên thư gửi đi bị chậm trễ, cho nên việc đến muộn vài ngày là chuyện bình thường. Trước đây Thánh thượng vì muốn đảm bảo sự an toàn cho cửu muội phu, năm trước đã gửi thư cho Trưởng công chúa, yêu cầu nàng ấy phái một số hộ vệ đến bảo vệ an toàn cho cửu muội phụ, nhắn với tỷ tỷ của đệ là hãy yên tâm, cửu muội phu sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Khương Minh Hoằng sau khi nghe được những lời này của Lại An nói đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
“Đa tạ lục tỷ phu đã nói cho ta biết chuyện này, Minh Hoằng sẽ không làm phiền huynh nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây