Giữa trưa, Khương Minh Nguyệt phái Bình Quả đế phủ Ngũ hoàng tử một chuyến, sở dĩ không đi từ sáng sớm là vì sáng sớm nhiều người không an toàn, nàng sợ người có tâm sẽ cạm nhận được mối quan hệ của các nàng và Tạ Nhu nên nếu đi vào giữa trưa thì sẽ không có nhiều người chú ý.
“Không ạ, nô tỷ nhìn thấy một cô nương tên là Đào Vũ.”
Nghe vậy, Khương Minh Nguyệt hơi thất vọng.
“Tuy nô tì chỉ nói chuyện với nàng ấy mấy câu nhưng nàng ấy lại lặng lẽ đưa cho nô tì một lá thư.”
Tinh thần Khương Minh Nguyệt khẽ run lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây