“Cứ yên tâm, ta nhất định sẽ đưa nàng đến phủ Anh quốc công an toàn.”
Nhìn kiểu hoa giống trống khua chiêng rời đi, mấy người Khương Minh Nguyệt quay lại phòng khách, Tam thúc khàn giọng nói: “Nuôi khuê nữ có ích gì chứ, lúc trước thì nói hay lắm, gì mà chiêu con rể về nhà, cuối cùng vẫn phải gả ra ngoài.”
Trong những người ngồi đây, người đau lòng nhất có lẽ là Tam thúc, Khương Minh Nguyệt rót một chén trà đưa cho ông ấy rồi nói: “Chỉ cần Lục tỷ hạnh phúc là được, dù gả đi nhưng sau này vẫn có thể hiếu thuận với thúc được mà. Vả lại, lúc trước chỉ có một mình Lục tỷ nhưng sau này còn có thêm một Lục tỷ phu nữa, chúng ta phải vui mừng mới phải.”
“Minh Nguyệt nói đúng lắm, ngày đại hỉ thì phải vui mừng lên, cẩn thận ngày mai mọi người lại chê cười ông đấy.”
“Ta mà phải sợ người ta chê cười á? Ta không vui nổi, lòng ta cứ như bị người ta khoét mất một miếng ấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây