“Lúc đầu thái độ của Trương Trọng Nhạc rất cứng rắn, không nhận nợ, không trả tiền, con rể Tạ không gây ầm ĩ với ông ta, chỉ là chờ triều đình cung cấp lương thực tới phủ Nguyên Giang, thằng bé trực tiếp ngăn cản lại.”
“Người của Trương Trọng Nhạc tới thúc giục, thằng bé từ chối hết, cuối cùng không còn cách nào, Trương Trọng Nhạc chỉ có thể trả tiền.”
“Lần này phủ nha đã có tiền, chờ đến khi phân bón được phổ biến, thằng bé đã hoàn toàn nắm trong tay phủ Nguyên Giang, chỉ mất có ba tháng.”
“Sau đó thu hoạch vụ thu, bởi vì làm phân bón, mỗi mẫu tăng sản lượng hai ba mươi cân, lúc đó người khen con rể không dứt.”
“Bây giờ phủ Nguyên Giang, dưới sự quản lý tốt của con rể Tạ, đã gọn gàng ngăn nắp, thúc cả đời này ngoại trừ cha của con, cũng chưa từng khâm phục người nào khác, bây giờ thêm con rể Tạ, thằng bé chắc là cái này!” Khương Lão Tam lập tức giơ ngón cái ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây