Lại An vì một vết cắn này suýt chút nữa đã không khống chế được, hắn ta thở ra hơi thở nóng rực, chậm rãi thả Khương Tam Nương xuống.
“Chuyến đi này có mệt không?”
“Mệt, ta còn chưa bao giờ ngồi thuyền dài như vậy, chàng nhìn xem khuôn mặt nhỏ nhắn của ta gầy đi rồi.” Khương Tam Nương nắm lấy bàn tay to của nam nhân, đặt nó lên khuôn mặt trắng nõn mịn màng của mình.
Lại An nhịn không được vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của người trước mặt dịu dàng nói: “Nàng chịu khổ rồi, sau này ta sẽ bồi bổ cho nàng thật tốt.”
Khương Tam Nương nghe vậy đảo mắt qua lại, ghé vào bên tai Lại An nói nhỏ vài câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây