Đoàn Tử kêu “A a a” một lúc lâu, nhìn thấy không được ăn nữa, cũng dừng suy nghĩ lại, thằng bé quay đầu lại, tìm thấy Trường Sinh kêu: “Cha…Cha…Ngủ!”
Trường Sinh duỗi tay ôm lấy thằng bé, nhìn Khương Minh Nguyệt, Trình Tố Tố.
“Ta đưa thằng bé đi ngủ.”
Trình Tố Tố thấy Trường Sinh trước khi đi ra ngoài, lấy một cái áo choàng bao bọc Đoàn Tử ở bên trong, nhỏ giọng nói: “Trường Sinh càng ngày chăm con càng giỏi.”
Khương Minh Nguyệt cười gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây