Thẩm Du đưa thư cho Khương Minh Hoằng: “Đừng lo lắng, Tạ tỷ phu dám xử chết Vương Thành Văn, thì trước đó chắc chắn đã tính kỹ đường lui rồi.”
Thẩm Du nói không sai, nếu như cậu quan tâm thì sẽ bị loạn, hơn nữa cậu ở kinh đô, Tạ Uyên ở phủ Nguyên Giang, cho dù cậu muốn làm gì cũng đều ngoài tầm tay, không bằng chọn tin tưởng Tạ Uyên.
Còn về phần tỷ tỷ, nàng ở Thượng Thanh Quán, không cần phải lo lắng, Khương Minh Hoằng cất thư đi: “Đi thôi! Đi làm cơm trưa.”
Hai người một trước một sau đi vào nhà bếp.
Buổi chiều, Tống Thừa nhận được thư của nhạc phụ, sau khi nhận được thư, hắn ta chỉ cảm thấy trước mắt đang có kim quang, cơ thể lảo đảo đỡ bàn một lát, sau đó mới có thể đứng vững được, hắn ta thở hổn hển một lúc lâu, sau khi bình tĩnh hơn mới ngồi xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây