Tạ Uyên cười nhạt: “Cha, nơi này là phủ Nguyên Giang, mà con thân là tri phủ Nguyên Giang, không chỗ nào không đi được, trừ phi Trương Trọng Nhạc muốn làm phản.”
Nghe vậy, Khương Văn đột nhiên nhận ra chỗ thiếu sót của mình, ông tự nhận mình đủ thông minh, cũng rất có mưu tính, nhưng tầm nhìn của ông đã giới hạn ông, ông luôn đứng dưới góc độ của dân chúng tóc húi cua để phân tích vấn đề, mà Tạ Uyên là quan thân, là tri phủ Nguyên Giang, quản lý phủ Nguyên Giang đúng là không cần phải bó tay bó chân.
Hôm đó Tạ Uyên ở Khương gia tới giờ Tuất, lúc đi trong tay có thêm ba phong thư.
Tạ Uyên trở lại nha môn rồi nóng lòng mở phong thư đầu tiên ra.
Phong thư này được thê tử gửi khi hắn mới rời đi không lâu, chủ yếu kể nàng ở Uyển Bình, bình thường có Triệu thị, Tôn thị và đệ đệ làm bạn, sống rất thoải mái, bảo hắn không cần lo lắng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây