Tiền viện, chính đường, Tạ Uyên biết Loan Diệc già mới có con mà cao hứng, cho nên chẳng sợ ông ấy khen đứa trẻ lên trên trời, vẻ mặt của hắn cũng không bất kì không kiên nhẫn gì, nhưng chờ ông ấy nói muốn định thân với hài tử của hắn, Tạ Uyên không muốn.
“Nữ nhi của ta về sau chiêu tế, lại chính là hai người bọn họ kém bối phận đấy!”
Loan Diệc từ trong vui sướng phục hồi tinh thần lại, nhìn Tạ Uyên kinh ngạc hỏi: “Chiêu tế?”
Tạ Uyên ‘ ừ ’ một tiếng.
“Ta chỉ có một nữ nhi như vậy, luyến tiếc gả nàng ra ngoài chịu khổ, sau này khẳng định là phải chiêu tế.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây