Lúc không có gì để so sánh, đương nhiên không nhìn ra, lúc Tạ Uyên thấy hai chậu lúa lúc, cũng có chút giật mình.
“Chàng mang hai chậu lúa về Kinh Thành, là có tình toán gì sao?” Khương Minh Nguyệt nhìn trượng phu hỏi.
Tạ Uyên đỡ thê tử lên xe ngựa, sau khi đưa hai đứa nhỏ cho nàng thì nói: “Chuyện phân bón này không thể dối gạt được, dĩ nhiên ta cũng không định dối gạt nữa, cho nên hai chậu lúa, ta sẽ làm lễ vật đưa cho Thánh thượng.”
Khương Minh Nguyệt nghe vậy cười khen Tạ Uyên một câu: “Tướng công, thật cơ trí!”
Lúc bọn họ trở về, hai chiếc xe ngựa tràn đầy đồ, lần nào trở về cũng như vậy, mọi người trong tộc đưa cho bọn họ rất nhiều thứ, có thịt thú rừng, rau củ dại còn có dưa muối các loại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây