“Chủ yếu là do ngoại trừ thịt thú rừng, thì cũng không có đồ gì khác, ta cũng không thể đến tay không được, mọi người đã giúp chúng ta nhiều như vậy, nếu như không mang theo gì cả, sau này ta cũng không dám đến nhà nữa.”
Khương Minh Nguyệt ngồi xuống bên người Triệu Thị nói: “Chỉ cần tỷ tỷ không giận, chuyện chúng ta khiến cho phu thê hai người chia cách là được.”
“Sao có thể chứ?”
Triệu Thị kéo tay nàng nói: “Ta và tướng công vô cùng cảm kích mọi người, chắc chắn không có suy nghĩ khác, tướng công ta đã chờ cơ hội như vậy bảy năm rồi.”
Khương Minh Nguyệt vỗ vỗ vào bàn tay của nàng ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây