“Được đấy, còn tốt hơn so với đệ nghĩ.”
Khương Minh Nguyệt mỉm cười, dương dương đắc ý.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Khương Minh Nguyệt và đệ đệ cùng đi ra khỏi cửa, mãi đến khi ra khỏi ngõ, hai tỷ đệ mới tách ra.
Giờ Mão một khắc, mặc dù phía chân trời mới xuất hiện một tia sáng, nhưng Cẩm Tú Phương đã mở cửa.
Khương Minh Nguyệt gọi chưởng quầy Hàn: “Buổi sáng tốt lành!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây