Lúc Tạ Uyên nhận lấy sách sử, nhân cơ hội liếc nhìn phía trên Tống Minh, nhưng trên mặt lại không nhìn ra được gì, tuy nhiên, qua một vài động tác nhỏ, Tạ Uyên cũng biết tâm trạng của ông ta có vẻ khá tốt, xem ra mấy vị đại nhân và Trương Trọng Nhạc trò chuyện không tệ, bọn họ đã bước đầu đạt thành nhận thức chung.
Tạ Uyên bình tĩnh lại bắt đầu đọc.
Ban đầu suy nghĩ của Tống Minh còn có chút rời rạc, không nghiêm túc nghe, dần dần càng ngày càng nghiêm túc nghe.
Cho đến khi hắn đọc xong ba trang, Tống Minh vẫn còn chưa thỏa mãn, ông ta phát hiện Tạ Uyên không chỉ giỏi viết văn mà còn đọc sách rất giỏi, không cố ý phóng đại bất cứ điều gì, nhưng những cuốn sách lịch sử nhàm chán lại càng trở nên thú vị hơn, bài đọc của hắn trở nên rất thú vị, quan điểm hết sức đặc biệt, giống như là kể chuyện cổ tích.
Tâm trạng Tống Minh khá tốt, nên rất hào phóng phân phó thái giám đưa cho Tạ Uyên một ly trà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây