Khương Minh Nguyệt đưa con gái cho hắn, nàng nhảy xuống xe ngựa, đang định bế Đoàn Tử, thì nghe mẫu thân nói: “Để ta ôm thằng bé, con cũng không có sức như ta.”
Khương Minh Nguyệt cũng không giành với mẫu thân, lui sang một bên, chờ một lát mẫu thân mệt mỏi, thì nàng bế tiếp cũng giống như nau.
Muốn vào Thượng Thanh Quan cũng không có đường tắt, chỉ có thể đi lên từng bước một, trước đó Khương Minh Nguyệt đã tới một lần, cho nên khá quen thuộc, vừa đi vừa kể cho mẫu thân nghe về Thượng Thanh Quan.
Hai đứa nhỏ đều là lần đầu tiên ra ngoài, nên chúng rất tò mò về mọi thứ xung quanh, mở to đôi mắt to tròn nhìn xung quanh với ánh mắt mới lạ..
Vì để cho bọn nhỏ nhìn rõ ràng hơn chút, Tạ Uyên và Thẩm Băng Tâm luôn đổi chỗ cho nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây