“Không biết thánh thượng có miễn xá cho Bạc gia hay không.” Khương Minh Nguyệt có chút bất an, nàng từ tận đáy lòng hy vọng có thể giúp đỡ được cho Loan Diệc.
Tạ Uyên kiên quyết nói: “Chỉ cần thánh thượng nhìn thấy sách thuốc, nhất định sẽ miễn xá cho Bạc gia.”
Khương Minh Nguyệt nghe vậy, nghiêng đầu nhìn chồng mình rồi mỉm cười.
“Loan thúc nhất định đang đợi tin tức của chúng ta, không biết trong khoảng thời gian này còn lại phải lo lắng đến mức nào, đừng quên cử người về Uyển Bình vào sáng mai.”
Tạ Uyên nhân cơ hội hôn lên đôi môi đỏ mọng của vợ, “ừm” một tiếng, hai người tiếp tục đọc thư.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây