Khương Minh Nguyệt nhìn trượng phu giống như cái người máy, chậm rãi xoay người, chậm rãi cúi người cẩn thận từng li từng tí đem con gái đặt vào bên cạnh con trai, rõ ràng là chuyện chỉ cần mấy hơi thở thôi liền có thể hoàn thành, hắn lại dùng mười mấy hơi thở, đến khi đặt xuống, hắn thở dài một hơi rất rõ ràng, tựa như là hoàn thành một chuyện rất quan trọng. So với thái độ đối với con trai lúc nãy, quả thực là như hai người khác nhau.
Khương Minh Nguyệt nhướng mày nhìn trượng phu.
“Chàng không được bất công.”
Tạ Uyên cầm lấy chén cháo trên bàn, múc một muỗng, giọng dịu dàng nói: “Ta chỉ thiên vị nàng thôi!”
Khương Minh Nguyệt chu môi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây