“Các nhũ mẫu đang đút sữa, chờ ăn no nhạc mẫu sẽ mang bọn chúng về lại đây.”
Khương Minh Nguyệt trừng mắt nhìn người trước mặt nhỏ giọng nỉ non: “Thì ra không phải ta bị ảo tưởng, nương thật sự đã đến đây rồi.”
“Nhạc mẫu đại nhân đến Uyển Bình từ đêm qua, nhưng do quá muộn nên không có lại đây.”
Tạ Uyên nắm tay thê tử dịu dàng nói: “Minh Nguyệt, thật sự xin lỗi nàng.”
Khương Minh Nguyệt khẽ hừ một tiếng, mở to đôi mắt long lanh đầy hơi nước nhìn Tạ Uyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây