Loan Diệc ngồi xuống bắt mạch cho Khương Minh Nguyệt.
Tạ Uyên nhìn người con gái sắc mặt trắng bệch, hôn mê bất tỉnh nhắm chặt mắt, lòng như bị dao cắt, lúc này hắn rất rối bời, trong lòng tràn ngập đủ loại tư vị khác nhau.
Khương Minh Hoằng thấy Loan Diệc bắt mạch xong cho tỷ tỷ, liền sốt ruột hỏi: “Tỷ tỷ ta thế nào rồi?”
“Loan thúc, Minh Nguyệt nhất định không được có chuyện gì.” Tạ Uyên nhìn Loan Diệc, trong mắt mang theo một tia khẩn cầu.
Loan Diệc mỉm cười hiền hòa: “Đừng lo lắng, Minh Nguyệt không sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây