“Tỷ tỷ, tỷ là người mạnh mẽ nhất, cố gắng chịu đựng thêm chút nữa là thì tốt rồi.” Khương Minh Hoằng ghé vào bên cạnh Tạ Uyên, cố gắng nhìn vào trong phòng sinh đồng thời nói.
Loan Diệc nhìn hai người đang khẩn trương lo lắng, không nhịn được cười lên. Khương Minh Nguyệt lúc này vẫn còn sức hét lớn thế, nói rõ sức lực của nàng vẫn còn rất tốt, mà đứa con đầu lòng đã ra ngoài, đứa con thứ hai cũng sẽ rất nhanh mà chào đời.
“Đệ đệ, ta không sinh nữa, ta muốn về nhà, Tạ Uyên là một tên khốn nạn, hắn bắt nạt ta.”
Giọng nói của Khương Minh Nguyệt nghẹn ngào, đầy uất ức. Tạ Uyên áp tai vào cửa, nghe thấy lời nói của nàng, trong lòng vô cùng đau đớn.
“Chàng là tên khốn nạn, đều là lỗi của chàng, Minh Nguyệt, chúng ta không sinh nữa, chúng ta sau này đều không sinh nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây