Trong phòng, Khương Minh Nguyệt nghe lời nói của trượng phụ, biết nương và đệ đệ đã đến, nhịn không được nhìn ra ngoài, nhưng tiếc là không thấy gì cả. Tuy nhiên, lúc này lòng nàng tràn đầy sức mạnh, dưới sự chỉ huy của Quế ma ma, nàng lại cố gắng dùng sức.
“Tốt rồi, đứa bé sắp ra rồi, ta đã nhìn thấy đầu rồi.”
Khương Minh Nguyệt nghe lời Quế ma ma, đồng thời lại cố gắng dùng sức, thầm nhủ với bản thân, chỉ cần sinh ra là tốt rồi, chỉ cần sinh ra là không còn đau nữa.
Ngoài sân, Tạ Uyên và Khương Minh Hoằng nhìn Thẩm Băng Tâm cả người run run, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là bị dọa sợ, Tạ Uyên bình tĩnh nói với đệ đệ: “Đệ đỡ nương đến nhà chính nghỉ ngơi, ở đây có ta lo!”
Khương Minh Hoằng gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây