Lâm Hàn Sơn cúi đầu, có chút xấu hổ: “Nhạc mẫu, con rể bất hiếu.”
“Không, con đã làm rất tốt, mấy ngày nay con đã bôn ba vất vả, nghỉ ngơi sớm đi!”
Lúc Thẩm Kiều Nương đi, bà ấy nhìn thoáng qua nữ nhi. Trần Quyên lau nước mắt, theo mẫu thân đi ra ngoài.
Đêm đó, hai mẹ con nói chuyện rất lâu, mãi đến giờ Hợi mới tan.
Ngày hôm sau, Thẩm Kiều Nương đích thân xuống bếp nấu vài món ăn, lại đặc biệt mang theo một vò rượu, bà ấy cẩn thận cất vào hộp thức ăn, dẫn theo mấy đứa trẻ theo Lâm Hàn Sơn vào kinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây