“Được! Vậy lấy bảy thước đi!”
Khương Minh Nguyệt cầm kéo thước, vô cùng quen thuộc đo rồi cắt bảy thước vải, gói lại đưa cho Vệ thị nói: “Tổng cộng là hai mươi tám văn tiền. Thẩm chỉ cần đến quầy tính tiền, trực tiếp đưa tiền cho chưởng quầy là được.”
“Vâng! Đa tạ cô nương!”
“Không cần khách khí, hoan nghênh lần sau ghé thăm.”
Sau khi Vệ thị rời đi, Khương Minh Nguyệt vừa mới sắp xếp lại vải, đã nghe thấy một lão bà bà nói: “Cô nương, ta muốn mua mấy thước vải cho tôn nhi may áo ngắn mùa hè, không biết nên chọn loại nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây