“Đại ca, ta cũng đi thôi.”
“Được!”
Bắt đầu từ hôm nay, giữa trưa hai người ăn cơm, đều sẽ đặc biệt ăn ý gọi thêm Lâm Hàn Sơn, ba người tham khảo học vấn với nhau, trong một đoạn thời gian ngắn ngủn, thu hoạch thật lớn, đặc biệt là Khương Minh Hoằng, đương nhiên đây đều là lời phía sau, tạm thời không nhắc tới.
Tạ Uyên khựng lại, hỏi: “Vậy bây giờ người quản bếp là Dư Hạnh?”
“Ừ, Dư Hạnh đã xuất sư, nhưng cô bé còn nhỏ, ta sợ nó mệt, nên đã đưa cô bé đến bên Hà Hoa. Đợi đến khi con của chúng ta ra đời, nếu bận quá, ta sẽ thuê hai bà tử giặt giũ, được chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây