Là Tạ Uyên! Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Tầm mắt nàng rơi vào người hắn không bao lâu, đã bị nam nhân nhận ra.
Khi ánh mắt hai người gặp nhau trong không trung, Tạ Uyên nhẹ nhàng gật đầu với nàng.
Thấy nam nhân không mang theo dù, Khương Minh Nguyệt nhìn xung quanh một chút, trên đường lúc này không có bao nhiêu người đi lại, ai nấy đều vội vàng qua lại, nàng do dự một lát, cầm cái dù băng qua đường lớn, đi tới đứng dưới mái hiên trước mặt nam nhân đang tránh mưa.
“Tạ đại ca, sao ngươi lại ở đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây