“Chỉ cần chàng không có việc gì là được.”
Khương Minh Nguyệt nháy mắt an tâm.
“Đừng suy nghĩ bậy bạ, nơi này là kinh thành, ta lại là viên chức, chỉ cần không phạm sai, không ai có thể làm gì ta.” Tạ Uyên nhẹ nhàng xoa xoa đầu nàng ôn hòa trấn an nói.
Khương Minh Nguyệt nhẹ nhàng ‘ ừ ’ một tiếng.
“Đói bụng chưa! Chúng ta ăn cơm!” Tạ Uyên kéo thê tử ngồi xuống nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây