Tống Nhụy hơi khẩn trương, kích động nắm chặt khăn trong tay, giọng không đổi nói: “Vào đi!”
Lúc mở miệng nhìn thoáng qua Khương Minh Nguyệt cụp mi rũ mắt, đột nhiên hơi xấu hổ và chột dạ là chuyện thế nào vậy?
Tạ Uyên đi vào nhã gian, ánh mắt rơi xuống trên người thê tử trước tiên, hắn không yên tâm đánh giá nàng trên dưới một phen, xác định nàng và hài tử đều bình an không có việc gì lúc này mới yên tâm, làm thi lễ về phía Tống Nhụy nói: “Hạ quan là tới đón phu nhân hồi phủ, như có chỗ thất lễ, mong công chúa chớ trách.”
Tạ Uyên ngồi dậy đi đến trước mặt Khương Minh Nguyệt, duỗi tay nâng nàng dậy.
Tống Nhụy nhìn Tạ Uyên từ khi tiến vào, ánh mắt lôn đều ở trên người Khương Minh Nguyệt, rốt cuộc nhìn không thấy người khác, mọi tư vị trong lòng nháy mắt nảy lên trong lòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây