Khương Minh Nguyệt nhìn vẻ mặt Tạ Uyên nghiêm túc, nhẹ nhàng gật đầu, nàng phải vì tích chút phúc cho con cháu của mình, lại chính là muốn giúp trượng phu, Loan Diệc.
“Ngày xưa ta từng nghe một nhà sư nói, bệnh ngưu đậu phòng bệnh đậu mùa, loại ngưu đậu này sẽ không giống bệnh đậu mùa, tuy bệnh ngưu đậu cũng là một loại bệnh, nhưng tính nguy hiểm rất nhỏ, sau khi người bị, có lẽ sẽ ra mấy nốt đậu, có lẽ sẽ nóng lên, nhưng xa không hung mãnh giống bệnh đậu mùa như vậy, rất dễ dàng là có thể chữa khỏi.”
“Ngưu đậu?” Tạ Uyên vẫn là lần đầu tiên nghe nói.
“Ừ, năm xưa còn nhỏ, không rõ ý tứ của nhà sư, sau đó lại lớn một chút, ta từng có ý thức tìm kiếm ngưu đậu và người.
Năm năm trước chúng ta bên kia có một thôn bạo phát bệnh đậu mùa, mọi người đều đã chết, mà duy chỉ người kia còn sống, ta từng phái người đi dò hỏi người nọ, lúc trước hắn ta từng bị ngưu đậu, nhưng cụ thể còn cần người Thái Y Viện đi nghiên cứu, thí nghiệm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây