Tạ Uyên nhìn nàng mỉm cười, quay người nói: “Bộ y phục này không dễ nhìn.”
Giọng nói hắn khàn khàn: “Đổi đi.”
Khương Minh Nguyệt sửng sốt một lát, khi định thần lại thì nam nhân đã đi xa, khuôn mặt nàng hơi ửng đỏ, nhìn xuống y phục của mình, nàng vẫn thực sự rất thích bộ váy ngủ này.
Nhưng mà đệ đệ đều nói như vậy, sau khi Khương Minh Nguyệt trở về phòng, nàng vẫn cởi bỏ bộ váy ngủ ra, đổi một bộ y phục khác, lúc này mới lên giường ngủ tiếp.
Thạch Lựu dọn dẹp đình viện sạch sẽ, nhặt váy ngủ lên, ôm chậu gỗ đi ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây