Đây là kết thúc chiến tranh trước thời hạn, các ngươi đã sống cuộc đời vĩ đại và chết một cách vinh quang.”
Mười hai người đang đi về phía thôn giống như những con rối bị giật dây, lần lượt quay đầu lại nhìn Tạ Uyên.
Tạ Uyên đối diện với ánh mắt của mọi người, tiếp tục nói: “Hôm nay Tử Kính hy vọng các ngươi có thể nhìn rõ ngọn núi này bằng con mắt của các ngươi. Thế giới thịnh vượng này có thể như các ngươi mong muốn không?”
Mười hai người nghe được lời này đều sửng sốt, có người lập tức bật khóc, có người xấu hổ và hối hận.
Tạ Uyên bình tĩnh nhìn mọi người. Khi lên tiếng lần nữa, giọng nói của hắn dịu đi rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây