Khương Minh Nguyệt hít một hơi khí lạnh, gấp bốn lần, lúc này nàng chợt cảm thấy chăm chỉ học tập bên cửa sổ lạnh lẽo là đáng giá, với thân phận một cử nhân, số tiền nhận được từ nha môn hàng năm cũng đủ trang trải rồi, chứ đừng nói đến việc còn có thể nhận được lương bổng, hơn nữa còn nhận được chế độ lao dịch cùng với thuế má v.v những thứ này hoàn toàn miễn.
“Vậy những người vượt qua kỳ thi tiến sĩ thì sẽ nhận được nhiều hơn rồi có phải không?”
Tạ Uyên khi nhìn thấy đôi mắt hoa đào của thê tử mình khi đột nhiên biến thành đôi mắt đầy sao, đã không kiềm chế được mà bật cười.
“Ừ, sau khi trở thành quan chức trong triều đình, bổng lộc sẽ còn nhiều hơn nữa.”
Khương Minh Nguyệt nghe vậy thì cầm lấy bàn tay to lớn của phu quân, rồi đặt lên bụng dưới của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây