Lầu hai, Khương Minh Nguyệt nhìn thoáng qua người bị mọi người vây ở chính giữa, cười đắc ý, nhỏ giọng hỏi Tạ Uyên: “Minh Hoằng đỗ ở thứ hạng khoảng bao nhiêu?”
“Tầm bốn mươi người. “Tạ Uyên nhẹ giọng nói.
Thứ hạng này đối với đệ đệ mà nói đã rất tốt.
Đúng lúc này nàng chợt nghe thấy từ sát vách vang lên tiếng nói: “Ông trời thật bất công! Thiếu niên kia nhìn bộ dáng chỉ mới tầm mười ba mười bốn tuổi, lại đã trung học tú tài, tương lai khoa cử cũng rất có triển vọng nha! Chẳng bù cho chúng ta…”
“Hắn ở Uyển Bình, Tử Hoài huynh, hắn cùng huynh ở cùng một huyện, huynh có muốn đi xuống kết giao với hắn không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây