Ngay khi cuộc sống của bọn họ một lần nữa trở về với quy luật, Trần Phú Quý nhờ vả quan hệ, chuẩn bị mọi thứ, cuối cùng cũng chuyển hộ tịch của mười mấy người nhà Triệu Bộ khoái từ trong đồn binh ra. Cuối cùng ông ta cũng đã làm xong, thở phào nhẹ nhõm. Sau khi thả lỏng, về đến nhà Trần Phú Quý cảm thấy tâm trạng không tệ nên đã uống vài chén. Thẩm Kiều Nương thấy tâm tình trượng phu không tệ, liền kể chuyện nàng đã lén lút gặp Khương Minh Hoằng cho Trần Phú Quý nghe.
“Nàng đã gặp Khương Minh Hoằng rồi?” Trần Phú Quý ngồi thẳng người lại, kinh ngạc hỏi.
Thẩm Kiều Nương gật đầu.
“Các người đã nói những chuyện gì?” Trần Phú Quý nhìn chằm chằm thê tử hỏi.
Thẩm Kiều Nương bình tĩnh nói: “Hắn không giận chàng chuyện tìm người giả mạo bọn họ, thậm chí còn vì bảo vệ chúng ta mà chủ động viết thư cho tỷ phu, hy vọng tỷ phu có thể phối hợp với chúng ta. Chỉ có một điều hắn đang chuẩn bị thi khoa cử, cho nên hắn hy vọng chàng đừng ngăn cản nữa, dù như thế nào đi nữa hắn cũng sẽ không bỏ cuộc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây