Trong Khảo trường, thời gian đối với Khương Minh Hoằng mà nói trôi qua cực kỳ nhanh, vì để có thể nộp thí quyển sớm một chút, ngay cả cơm trưa cậu cũng không ăn. Cậu như thế, đại đa số người trên Khảo trường cũng vậy, bọn họ đều muốn tranh đầu bảng.
Tháng sáu trời đã rất nóng, lại thêm Khảo trường người đông, khí nóng không tản đi được, khó tránh khiến người ta tinh thần nóng nảy, mồ hôi đẫm lưng. Khương Minh Hoằng không biết y sam trên người đã ướt bao lần, tuy cậu vẫn luôn đổ mồ hôi, nhưng trạng thái vẫn luôn rất tốt, chỉ thỉnh thoảng dùng khăn tay lau mồ hôi trên mặt, chủ yếu là sợ mồ hôi nhỏ lên thí quyển, làm nhòe chữ viết.
Giờ Thân, ngõ Thanh Thạch, Tạ Uyên nhìn thê tử đi theo ra dịu giọng nói: “Bên ngoài nóng quá, nàng đừng ra đây, ta sẽ dẫn đệ đệ, Tề Vịnh Tư bình an quay về.”
Khương Minh Nguyệt 'ừ' một tiếng, nhẹ ôm lấy nam nhân: “Tướng công vất vả rồi!”
Tạ Uyên hôn lên trán thê thử, buông màn che xuống, ra khỏi cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây