Nghe vậy, Trần Quyên có chút kinh ngạc.
“Tạ cử nhân học giỏi như vậy sao?”
Lâm Hàn Sơn gật đầu.
“Tạ Uyên là người mà ta kính trọng nhất trong đời, cũng là tấm gương cho những sĩ tử nghèo khó như chúng ta, so với con đường học tập của hắn thì ta hạnh phúc hơn rất nhiều.
Ít nhất ta còn có nương để nương tựa, có muội muội ngoan ngoãn hiểu chuyện, Tạ Uyên hoàn toàn dựa vào chính mình mà từng bước đi đến ngày hôm nay, nhớ năm đó...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây