Tạ Uyên cũng không ép nàng, chỉ đau lòng vô cùng, vì ốm nghén mà dạo này nàng đã gầy đi hai cân, phải nghĩ cách bù lại mới được.
Một lát sau, Tạ Uyên ôm nàng, đắp chăn mỏng cho hai người rồi dịu dàng nói: “Nghỉ ngơi một chút đi! Lát nữa tỉnh dậy lại ăn.”
Khương Minh Nguyệt “ừm” một tiếng, tự động tìm một tư thế thoải mái trong lòng hắn, nhắm mắt lại, nàng phát hiện mình càng ngày càng thích dính lấy Tạ Uyên.
Tạ Uyên nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, cho đến khi nàng ngủ say, hắn mới đứng dậy.
Dưới gốc cây ở sân trước, Khương Minh Hoằng thấy tỷ phu đi ra nên đặt quyển sách xuống, hỏi: “Tỷ tỷ ngủ rồi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây