Bên ngoài con hẻm, Tạ Uyên nhìn nàng, dịu dàng nói: “Đã ra ngoài rồi thì dạo chơi một chút rồi hẵng về.”
Nàng suốt ngày ở nhà như vậy, Tạ Uyên lo lắng nàng sẽ buồn chán.
Đôi mắt Khương Minh Nguyệt sáng lên, sau đó sờ sờ bụng hỏi: “Có được không?”
Tạ Uyên lấy túi thuốc từ trong lòng ra: “Mang cái này theo.”
“Cảm ơn tướng công!” Khương Minh Nguyệt nhận lấy túi thuốc, vui vẻ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây