Buổi chiều còn nhiều thời gian, Khương Minh Hoằng không hề vội vàng nên viết rất chậm, cố gắng viết từng chữ thật ngay ngắn và đẹp đẽ.
Theo lời tỷ phu, đối với bài thi huyện có độ khó không cao như thế này, nếu hắn ta muốn đứng đầu, muốn nổi bật thì phải làm tốt mọi khâu.
Thời gian trôi qua từng chút một, trong ngõ Táo Lâm, Khương Minh Nguyệt ở nhà đếm thời gian, thấy đã đến giờ Thân thì đột nhiên đứng dậy, cầm áo choàng của đệ đệ bước nhanh ra khỏi chính đường, đến trước thư phòng mới chậm bước.
Thấy hắn đang chuyên tâm đọc sách, Khương Minh Nguyệt chống khuỷu tay lên bệ cửa sổ, nhỏ giọng gọi: “Tướng công!”
Tạ Uyên “ừ” một tiếng, bỏ sách xuống và nhìn người trước mặt, đã hiểu ý nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây