Nhìn thấy là một người xuất thân từ gia đình nghèo, Tạ Uyên động lòng trắc ẩn.
Hơn nữa, những người đứng phía trước và sau thiếu niên đều khá tốt bụng, lập tức che mưa cho hắn ta nên nhìn chung không bị ướt nhiều, hẳn là rất dễ cứu tỉnh.
“Nàng ở đây đợi ta, ta đi xem sao.”
“Được!”
Khương Minh Nguyệt nhìn Tạ Uyên đi đến trước mặt thiếu niên, ngồi xổm xuống, không biết ấn vào huyệt nào, một lúc sau thiếu niên từ từ mở mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây