Dù sao hai người đã thành thân với nhau lâu như vậy, thân thể mềm mại của nàng ngả trên vai của nam nhân, coi hắn giống như một cái đệm mà dựa cơ thể mình lên trên.
Vì để cho thê tử cảm thấy thoải mái một chút Tạ Uyên còn cố ý nghiêng người, hắn cầm lên một nắm hạt dưa vừa bóc hạt dưa cho Khương Minh Nguyệt, vừa nói chuyện với Khương Minh Hoằng.
Khương Minh Nguyệt vừa nghe hai người nói chuyện, vừa mở lòng bàn tay ra, sau khi nam nhân bóc một nắm, hắn sẽ đem hạt dưa đặt ở trên tay nàng, sau đó để cho nàng ăn.
Khương Minh Hoằng nhìn hình ảnh như vậy chỉ cảm thấy có chút hâm mộ, người biết thương thê tử của mình như Tạ Uyên trên thế gian này đã ít nay lại càng ít.
Ba người ở trong phòng đợi đến hoàng hôn, Khương Minh Nguyệt nhìn sắc trời dần dần tối xuống, bên ngoài tiếng pháo không ngừng nói: “Chúng ta cũng đi ra ngoài đốt pháo đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây