Sau khi đợi mọi người rời đi, Khương Minh Nguyệt mới thở ra một hơi dài và sau khi thư giãn, đang định tháo hết trang sức đè nặng trên đầu xuống thì Bình Quả mang hộp thức ăn bước vào.
“Thái thái, người mệt rồi ạ!”
Khương Minh Nguyệt nghe có vẻ kinh hãi, bởi vì bây giờ nàng đã là thái thái rồi sao?
“Vẫn ổn! Nhanh giúp ta tháo đồ trang sức trên đầu xuống.”
Bình Quả nhanh chóng bước tới, một mặt giúp Khương Minh Nguyệt thoải mái lấy trang sức ra, một mặt ân cần hỏi: “Thái thái, người có đói không? Nô tì mang mì chua tới rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây