Buổi chiều, nghe Bình Quả nói không có ai ở tiền viện, nàng buông kim thêu xuống, đi qua hành lang đến tiền viện.
Thẩm Băng Tâm nhìn thấy con gái, vẫy tay gọi nàng: “Tiểu tế của ta thật có lòng. Nhìn tám bộ trang sức này, tất cả đều rất tinh xảo!”
Khương Minh Nguyệt biết rằng Tạ Uyên đã mua tám bộ trang sức này ở kinh thành, lúc đó còn có người cạnh tranh với hắn nữa! Sau này biết hắn mua nó để làm sính lễ mới nhượng bộ.
“Quả nhiên rất đẹp.” Khương Minh Nguyệt nhìn từng bộ một rồi nói.
“Một lát nữa ta sẽ kêu Bình Quả qua, bảo nó cất cho con. Còn những bức tranh cổ này, đều là đồ tốt. Sau khi con và con rể thành thân, thỉnh thoảng phải mở hộp ra xem, kẻo bị ẩm hoặc chuột cắn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây