“Tỷ tỷ, gần đây ta đã lục tung các bến tàu lên, mở mấy gian hàng bán trà ở đấy, trong đó…” Nàng ấy cẩn thận kể lại chuyện quầy trà cho Khương Minh Nguyệt nghe, rồi hỏi: “Tỷ tỷ, có chỗ nào cần phải sửa lại không?”
Khương Minh Nguyệt suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Ngươi có thể đổi ống trúc thành rơm rạ, như thế sẽ hạ thấp chi phí hơn.”
Chương San San nghe thấy thế thì mỉm cười: “Được, vậy chốc nữa ta sẽ nói chuyện với ca ca!”
Bởi vì trời đã tối, nên hai người cũng không trò chuyện lâu thêm chút nữa. Sau khi tiễn Chương San San về, Khương Minh Nguyệt mới đi được hơn hai mươi bước thì thấy nương của nàng đang đi tới.
Ở trước mặt mẫu thân của mình, Khương Minh Nguyệt không thể che giấu được cảm xúc nữa. Trong lòng nàng đang cảm thấy rất khó chịu, rất nhớ mọi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây